TÔI ĐÃ HỌC ĐƯỢC GÌ TỪ KHÓA LẬP TRÌNH VẬN MỆNH 14?
Một hành trình về cảm xúc, lựa chọn và chất lượng sống
Khóa học Lập Trình Vận Mệnh 14 tại Nha Trang không chỉ là một buổi học lý thuyết, mà là một hành trình thay đổi từ bên trong.
Tôi đi học không phải để “lấy kiến thức”, mà để được nhìn lại chính mình, hiểu mình hơn, và biết cách sống thật hơn với cuộc đời này.
Dưới đây là những bài học lớn tôi nhận được – không chỉ ghi vào vở, mà khắc vào tâm trí.
1. THAM GIA – MUỐN NHẬN PHẦN THƯỞNG, PHẢI BƯỚC VÀO CUỘC CHƠI
Thầy tôi nói:
“Phần thưởng không dành cho khán giả. Huy chương không dành cho người đứng ngoài.”
Tôi từng nghĩ chỉ cần học đủ, chuẩn bị đủ, phân tích đủ là sẽ sẵn sàng thành công. Nhưng hóa ra, chỉ khi tôi thật sự tham gia – bắt đầu làm, bắt đầu sống, bắt đầu yêu, bắt đầu kinh doanh – thì tôi mới có kết quả.
Từ hôm đó, tôi dặn mình:
Muốn có gì đó? Hãy tham gia. Đừng chờ đủ mới bắt đầu. Bắt đầu mới đủ.
2. TRANH CÃI – CHỌN BÌNH AN HAY CHỌN CÁI TÔI?
Tôi học được một sự thật đau mà đúng:
“Tranh cãi là cuộc giao dịch lỗ – bạn luôn mất: thời gian, năng lượng, tình cảm và sự kết nối.”
Trước đây, tôi từng hay cãi nhau để “bảo vệ mình đúng”. Nhưng bây giờ, tôi hiểu: chẳng ai thắng khi cả hai đều tổn thương.
Giờ đây, thay vì cãi lại, tôi chọn:
-
Dừng lại khi cảm xúc lên cao
-
Lắng nghe trước khi phản ứng
-
Chọn sự hòa hợp hơn là phần thắng
Vì tôi hiểu: bình an trong lòng quý hơn chiến thắng ngoài miệng.
3. CHẤT LƯỢNG CUỘC SỐNG = CẢM XÚC, KHÔNG PHẢI VẬT CHẤT
Một câu nói khác khiến tôi lặng đi:
“Chất lượng cuộc sống không nằm ở nhà cửa, tiền bạc hay mối quan hệ… mà nằm ở cảm xúc bạn đang sống mỗi ngày.”
Tôi từng nghĩ mình cần nhiều hơn để hạnh phúc. Nhưng giờ tôi hiểu: mỗi khoảnh khắc mình sống thật, thấy vui, biết ơn, yêu thương… chính là lúc mình đang sống cuộc đời chất lượng nhất.
Tôi bắt đầu:
-
Làm những việc có ý nghĩa mỗi ngày, dù nhỏ
-
Tạo ra trải nghiệm sống mới: đi dạo, trò chuyện, lặng yên
-
Chăm sóc cảm xúc mình như chăm sóc một người bạn quý
4. CẢM XÚC = GÁN NGHĨA – MUỐN CẢM THẤY KHÁC, HÃY NHÌN KHÁC
Thầy tôi chỉ ra điều mà trước nay tôi không để ý:
“Cảm xúc không đến từ hoàn cảnh – mà đến từ cách bạn gán nghĩa cho hoàn cảnh đó.”
Một người từ chối tôi – tôi có thể thấy tổn thương hoặc thấy nhẹ nhõm (tùy cách tôi nhìn).
Một thất bại – tôi có thể xem là kết thúc hay là bài học (tùy cách tôi gán nghĩa).
Và tôi nhận ra:
Tôi không thể kiểm soát đời, nhưng tôi hoàn toàn có thể kiểm soát cách mình nhìn đời.
Và khi thay đổi cách nhìn, tôi thấy lòng mình nhẹ hơn, sống mềm hơn, và bình an hơn.
KẾT
Khóa học kết thúc. Nhưng hành trình thực hành vẫn còn tiếp tục.
Tôi không dám nói mình đã thay đổi hoàn toàn. Nhưng tôi biết chắc một điều:
TÔI ĐÃ BẮT ĐẦU NHÌN CUỘC SỐNG BẰNG MỘT CON MẮT KHÁC – NHẸ NHÀNG HƠN, Ý NGHĨA HƠN, VÀ CÓ CHỦ ĐỘNG HƠN.
Và với tôi, đó là một sự bắt đầu rất đẹp.